Hải Ngoại Ngày Nay


LIÊN KẾT HẢI NGOẠI YỂM TRỢ QUỐC NỘI ĐẤU TRANH

GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI VIỆT CỘNG

GIẢi TRỪ HIỂM HỌA XÂM LĂNG TRUNG CỘNG

Thời Cuộc Quốc Tế Ảnh Hưởng Đến Cuộc Tranh Đấu Của Người Việt Nam – Thanh Thủy

Tuesday, December 3, 2019 5:23:00 AM // ,

Thời Cuộc Quốc Tế Ảnh Hưởng Đến Cuộc Tranh Đấu Của Người Việt Nam – Thanh Thủy

Tham luận 143
Thời Cuộc Quốc Tế Ảnh Hưởng Đến Cuộc Tranh Đấu Của Người Việt Nam 
I.- Lạm bàn về việc luận tội một vị Tổng Thống do dân bầu
Bất cứ một vị Tổng Thống nào cũng vậy, tại Mỹ cũng như ở tất cả những nước Dân Chủ, Tự Do trên thế giới, trong chiến dịch vận động tranh cử, muốn được thắng cử, người ta thường vạch trần những điều bất xứng cá nhân, những điều bất khả thi cũng như những điều bất lợi, sai lầm trong chương trình vận động của đối phương, vì nếu được thực hiện sẽ dẫn đến sự thiệt hại cho đất nước.
Điều nầy rất tự nhiên, lý do gì mà bị đem ra luận tội? Nếu việc luận tội nầy là hợp lý thì hiện có trên 20 người của đảng Dân Chủ  đang tìm cách soi bói lẫn nhau để mong được đảng đề cử, sao không thấy ai đề nghị luận tội họ?
1.- Điều kiện để luận tội một Tổng thống
Được biết, một vị Tổng thống dầu đã được dân bầu, nếu phạm vào 3 điều sau đây vẫn sẽ bị luận tội để truất phế là Tội phản quốc, Tội tham nhủng, Tội hối lộ và một số tội phạm khác như tội ác và vi phạm những hành vi sai trái.
Căn cứ vào những điều trên đây, có thể nhận thấy rằng việc Tổng thống Trump đã nhờ Tổng thống UKraina điều tra về những hành vi sai trái của cha con ông Joe Biden là việc làm cần thiết và bình thường đối với một vị lãnh đạo quốc gia, giúp cho nước Mỹ có được những vị Tổng thống và những giới chức trong chánh quyền hiện tại và tương lai cần phải trong sạch để điều hành đất nước và tạo uy tín của một siêu cường trên trường quốc tế. Việc làm nầy thấy không có gì vi phạm trong các điều kiện đã được quy định kễ trên, trái lại còn có lợi cho nước Mỹ thì sao lại bị Hạ Viện  đem ra luận tội?
Một số lý do khó hiểu trong việc luận tội nầy có thể thấy được như sau:
2.- Ông Joe Biden chưa được đảng Dân Chủ  đề cử ra làm ứng cử viên Tổng thống vào năm 2020 thì làm sao có thể nói ông Trump nhờ Tổng thống Zelensky của Ukraina điều tra vụ tham nhủng của cha con ông Joe Biden là muốn triệt hạ đối thủ của ông trong cuộc bầu cử 2020.
3.- Thành tích của ông Trump: So với những thành tích mà ông Trump đã đạt được cho nước Mỹ trong thời gian 3 năm qua, và những vụ bê bối của ông Biden trong thời gian ông làm Phó Tổng thống dưới thời Barack Obama, dù vấn đề chưa được làm sáng tỏ, thì ông Joe Biden cũng đâu phải là đối thủ của ông Trump trong kỳ bầu cử sắp tới để đến nổi ông Trump phải đi vận động Tổng thống Zelensky của Ukraina can thiệp vào cuộc bầu cử để trợ giúp ông.
4.- Những vụ bê bối của ông Joe Biden tại Ukraina cũng như tại Trung Cộng mà ông Trump đã yêu cầu hai nước nầy điều tra như mọi người đã được biết, nếu tất cả những điều bê bối đó có thật thì dầu cho ông ta có được đắc cử làm Tổng thống kỳ tới đi nữa thì cũng sẽ bị đem ra luận tội để truất phế như thường vì ông ta đã vi phạm rõ ràng vào những tội phạm mà hiến pháp Hoa Kỳ đã quy định.
Trường hợp nầy nếu xãy ra, nó không chỉ đem lại cay đắng riêng cho ông Joe Biden mà còn là niềm cay đắng chung cho tất cả những người lo sợ quyền lợi riêng của họ bị cản trở nên muốn bày ra việc luận tội để truất phế ông Trump ra khỏi Tòa Bạch Ốc.
5.- Hành động tai hại của một nhóm người có ác ý: Từ lúc ông Trump bước chân vào Tòa Bạch Ốc đến nay, ông luôn luôn bị những mũi dùi của Hạ Viện do đảng Dân Chủ nắm đa số tấn công liên tục chỉ vì họ không muốn ông làm Tổng thống mặc dầu ông đã được dân bầu và ông đã làm rất được việc, mang về những nguồn lợi lớn lao cho đất nước Mỹ, làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại.
Những sự thành công nầy của ông Trump đã khiến cho nhiều người không muốn vì lý do ganh tỵ cũng có, vì lý do đảng phái cũng có và nhứt là vì lý do quyền lợi, cho nên họ muốn truất phế ông.
Việc làm nầy dù vô tình hay cố ý cũng đều mang lại tai hại cho nước Mỹ, sẽ dẫn tới một viễn ảnh một nước Mỹ trở lại thời kỳ bị Trung Cộng hút máu, thời kỳ Mỹ bị khủng bố bủa vây, thời kỳ Mỹ buông lõng để cho Trung Cộng tung hoành ngang dọc khắp nơi trên thế giới, muốn cướp biển, cướp đất, cướp tài nguyên của những quốc gia nhỏ và yếu kém nào là cứ tự tiện ra tay mà vấn đề Biển Đông là một thí dụ, đang là mối đe dọa trầm trọng đến sự an nguy trên toàn thế giới, kễ cả với Mỹ.
Căn cứ vào danh sách ứng cử viên trong cuộc tranh cử sắp tới, Mỹ sẽ không tìm ra được một nhân vật thứ hai nào khả dĩ có đủ bản lãnh và đủ can đảm đề làm Tổng thống Mỹ như ông Trump để có thể đương đầu nổi với Trung Cộng.
Cho nên, nếu cứ a dua theo nhóm người ồn ào nầy thì tình trạng buông lõng sẽ bị kéo dài cho đến một thời gian gần nào đó, khi sự tương quan sức mạnh về kinh tế và quân sự giữa Trung Cộng với Mỹ gần ngang nhau thì Trung Cộng sẽ tung hoành ngang dọc, không còn coi Mỹ vào đâu nữa và lúc đó thì Mỹ cũng sẽ bó tay.
Trong mấy năm nay, nếu Tổng thống Mỹ không phải là ông Trump mà là một vị Tổng thống khác yếu hèn như những vị tiền nhiệm thì có lẻ thế giới giờ đây đã thật sự chứng kiến một thảm hoạ “Chết Dưới Tay Trung Cộng” mà không dễ gì có được một phép mầu nào để có thể giúp tìm đường quay trở lại được, những dân tộc nằm gần Trung Cộng như Việt Nam, Mã Lai, Phi Luật Tân, Bruney hay Đài Loan sẽ không còn đất sống trước tiên, và cũng sẽ không còn hơi thở để có thể mở mắt nhìn thấy tường tận  thảm họa ghê gớm nầy!
II.- Vấn đề Hồng Kông
Cuộc tranh đấu đòi dân chủ của tuổi trẻ và nhân dân Hồng Kông là vấn đề nhứt nhối lớn của Hoa Lục và riêng đối với Tập Cận Bình. Họ Tập không bao giờ có thể chấp nhận những đòi hỏi nầy vì nó sẽ ảnh hưởng “Domino” di chuyền đến Đài Loan, đến Tân Cương, Tây Tạng và còn có thể tạo nên những cơn “sóng thần dân chủ” cho cả Hoa Lục, gần nhứt là Quảng Đông, Quảng Tây, v.v…
Ai cũng biết đụng đến việc nầy sẽ ảnh hưởng lớn đến quyền lợi quốc gia và những tài phiệt nhờ làm ăn với Trung Cộng mà được làm giàu, bất kễ đến những hậu quả tai hại đối với dân tộc của họ, và cũng bất cần nghĩ tới những thảm họa sẽ xãy ra trong tương lai. Cho nên, những nước Tây Phương hầu như đều im lặng, ngoài nước Anh và Đức chỉ lên tiếng cầm chừng, chỉ có Mỹ mới có đủ sức đối đầu với Trung Cộng nên đã lên tiếng ủng hộ một cách nồng nhiệt và cả lưỡng viện quốc hội đều chánh thức phê chuẫn một đạo luật về nhân quyền cho Hồng Kông.
Điều nầy đã khiến cho họ Tập phản ứng dữ dội vì nó chạm ngay vào nọc độc của sự cai trị độc tài và cũng là sự sinh tử của chế độ Cộng sản mà họ đã quyết tâm theo đuổi.
Tuy nhiên, đạo luật nầy cũng gây khó khăn không nhỏ đối với Tổng thống Donald Trump vì nó ảnh hưởng đến sự thương thảo về chiến tranh thương mại đang diễn ra theo chiều hướng mà theo nhận xét của nhiều chuyên gia là đang dần dần đi đến kết quả tốt đẹp.
Nếu Ông Trump ký thuận để ban hành đạo luật nầy thì sự thương thảo đang diễn ra giữa hai bên có thể sẽ tan vỡ, làm thất vọng nhiều giới đầu tư và giới nông dân đang chờ đợi thị trường tiêu thụ nông phẩm của Trung Cộng, mà không ký thì bị chỉ trích nặng nề của lưỡng viện Quốc Hội và khó ăn nói với quốc tế về mặt ngoại giao. Vì lẻ đó nên ông Trump bị lúng túng, chưa chịu ký đã làm nhiều giới đang ủng hộ cuộc tranh đấu của nhân dân Hồng Kông thất vọng.
Tuy nhiên, không biết vì sự vô tình hay có hậu ý mà đạo luật nầy được ra đời vào thời kỳ Hồng Kông đang diễn ra cuộc bầu cử địa phương, giúp cho ông Trump có đủ thời gian để chờ đợi cho đến khi kết quả thắng cuộc vẻ vang của người dân Hồng Kông thì ông Trump mới chịu đặt bút xuống ký, tránh được sự chỉ trích của Quốc Hội và những tổ chức nhân quyền trên thế giới.
Giả sử như nếu cuộc bầu cử nầy có kết quả trái ngược lại thì vì quyền lợi của Mỹ, chưa chắc gì đạo luật nầy được Tổng thống Donald Trump ký duyệt để ban hành vì từ xưa đến nay, không có vị nguyên thủ quốc gia nào chịu bỏ quyền lợi của nước mình để can thiệp vào việc nhân quyền của một nước khác.
Từ trước đến nay, quốc gia nào, chánh khách nào cũng đều đề cao vấn đề nhân quyền, nhưng khi thiết lập việc bang giao với nhau để làm ăn, các nước vì quyện lợi riêng nên thường phớt lờ vấn đề nhân quyền mà chỉ thảo luận việc thương mải sao cho có lợi mang về cho nước của họ mà thôi, Mỹ cũng không ra ngoài thông lệ đó mặc dầu Mỹ có đủ sức mạnh để đặt điều kiện nhân quyền trong việc đàm phán thương mãi dù với Nga, dù với Trung Cộng hay dù với bất cứ một xứ độc tài Cộng sản nào trên thế giới.
Bởi vậy, đạo luật nhân quyền cho Hồng Kông hôm nay quả là một đạo luật hiếm hoi chỉ dưới thời ông Donald Trump làm Tổng thống Mỹ mới có được, nhưng trước cuộc đàm phán thương mại Mỹ-Trung đang tiếp diễn, tuy đạo luật đã được ban hành nhưng chưa biết sẽ được áp dụng tới mức độ nào mà còn phải chờ xem vì đạo luật nầy hiện đang gây căng thẳng hơn giữa hai nước.
III.- Vấn đề Đài Loan
Đài Loan đặc biệt và quan trọng hơn Hồng Kông vì nước nầy trước kia là một quốc gia độc lập, là thành viên của Liên Hiệp Quốc, nhưng dưới thời của Tổng thống Mỷ Jimmy Carter, Đài Loan đã bị loại bỏ để đưa Trung Cộng vào thay thế, tuy nhiên, Mỹ vẫn giao thiệp và ngầm bảo vệ chủ quyền của Đài Loan, nhờ vậy mà hòn đảo nầy đã phát triễn và giàu mạnh. Trung Cộng đã nhiều lần toan tính dùng vũ lực áp đảo để tiến chiếm và thâu hồi Đài Loan thành một tỉnh lỵ của Trung Cộng, nhưng tất cả đều bị Mỹ cản trở nên đành phải thối lui chờ dịp thuận tiện hơn, ngầm ý định đợi đến khi nào thuyết phục được cho Mỹ chịu buông xuôi thì sẽ tiến hành thực hiện kế hoạch.
Không may cho Tập Cận Bình là gặp lúc ông Donald Trump bước chân vào Tòa Bạch Ốc cùng thời với bà Thái Anh Văn đắc cử trở thành vị nữ Tổng thống của Đài Loan, một người chủ trương tách khỏi Hoa lục thành một nước riêng theo chủ nghĩa Dân chủ, Tự do và sau cùng là sự nổi dậy thành công của người dân Hồng Kông. Cả ba điều nầy đều là khắc tinh của họ Tập.
1.- Ảnh hưởng sự trổi dậy của người dân Hồng Kông: Sự nổi dậy của người dân Hồng Kông đã khiến cho người dân Đài Loan thấy rõ mưu đồ và sự giả dối của chủ trương “Một quốc gia, hai chế độ” của họ Tập khiến cho họ càng sát cánh hơn với chủ trương độc lập của bà Thái Anh Văn.
Năm 2020 là năm bầu cử Tổng thống của Mỹ và Đài Loan, trong hoàn cảnh như hiện nay thì sự tái đắc cử nhiệm kỳ 2 của hai vị nầy đều có phần chắc chắn. Sau khi tái đắc cử, bà Thái Anh Văn có phân chắc sẽ tuyên bố Đài Loan là một quốc gia độc lập. Đến giai đoạn nầy thì họ Tập sẽ mất tất cả, nền kinh tế và tài chánh sụp đổ, Trung Quốc sẽ biến loạn, thất nghiệp tràn lan, dân tình đói khổ, Tây Tạng, Tân Cương sẽ nổi dậy, Biển Đông, biển Hoa Đông nhờ đó sẽ được bỏ ngỏ, các nước Đông Nam Á như Việt Nam, Phi Luật Tân, Mã Lai, Bruney nương vào đó, thu hồi lại được những hải đảo và những vùng biển của mình đã bị Trung Cộng đánh cướp.
Trước nguy cơ sẽ bị phá sản nầy, dĩ nhiên họ Tập khó chịu ngồi yên. Đối với Đài Loan, họ Tập tìm mọi cách để vận động và xâm nhập vào Đài Loan, vừa hăm dọa vừa tuyên truyền như thế nào để có thể làm cho bà Thái Anh Văn bị mất uy tín và thất cử để đưa người thân với Bắc Kinh lên cầm quyền. Điều nầy dường như đã quá trể vì uy tín của bà Thái Anh Văn đang lên cao và bà tuyên bố sẽ liều mạng chống lại sự hăm dọa của họ Tập bằng cách sẽ phá sập đập Tam Hiệp trên sông Dương Tử nếu bị Trung Cộng tấn công.
Đối với Mỹ, có lẻ họ Tập cũng làm như vậy nên mới xãy ra những cuộc luận tội rất vô lý đối với Tổng thống Trump. Cuộc luận tội thì chưa chắc đi đến đâu, nhưng hy vọng làm cho ông Trump bị mất uy tín và thất cử trong nhiệm kỳ tới. Nhưng họ Tập cũng rất biết là việc nầy rất khó thành công nên có thể tạm thời chịu nhân nhượng nhiều điều khoản trong cuộc tranh luận thương mãi với Mỹ để đạt được sự thỏa thuận hai bên hầu làm hạ nhiệt và vuốt ve Mỹ được phần nào hay phần nấy, chuẫn bị cho tương lai mọi hoạt động của họ được thực hiện dễ dàng hơn.
2.- Những mấu chốt quan trọng: Mấu chốt của tất cả mọi vấn đề mà họ Tập ước muốn đều phụ thuộc vào thái độ của Mỹ, nếu Mỹ thật sự chống đối thì Bắc Kinh sẽ bị bó tay, còn nếu vì những quyền lợi cốt lõi nào đó mà Mỹ chịu buông tay, làm ngơ thì việc dù nhỏ lớn đến đâu họ Tập vẫn có thể vượt qua được hết, trấp áp Hồng Kông, Tây Tạng hay Tân Cương, thu hồi Đài Loan, lấn chiếm toàn bộ Biển Đông và phát triển hệ thống “Một vành đai, một con đường” đều sẽ nằm trong tầm tay của họ Tập.
3.- Đụng phải khắc tinh: Bắc Kinh xưa nay vốn chuyên nghề tung tiền ra để dụ dỗ, mua chuộc thiên hạ vào sa “Bẫy nợ” hầu mang lại lợi ích cho mình, công việc hiện đang tiến hành trôi chảy, xuôi chèo mát mái thì rủi ro cho họ là đụng phải một đối thủ vô cùng lợi hại mà trước đây họ chưa từng gặp bao giờ, đó là khắc tinh Donald Trump, một vị Tổng thống Hoa Kỳ yêu nước, thanh liêm, làm việc cho đất nước và nhân dân Mỹ mà tự nguyện không lãnh lương, thì cái nghề chuyên nghiệp nầy của Bắc Kinh đành phải thúc thủ, đã khiến cho bánh xe lăn của Bắc Kinh phải dội ngược trở lại.
Đó là điều đã khiến cho cả tập đoàn Bắc Kinh bị điên đảo và hiện đang quay cuồng tìm lối thoát, nhưng họ chỉ có thể hy vọng mong manh vào cuộc bầu cử vào năm 2020 sắp đến có người khác lên thay thế ông Trump, nếu không thì họ cũng sẽ bám vào hy vọng cuối cùng vào việc có thể bắt dân Trung Quốc phải trở lại thời kỳ ăn cỏ, nhịn đói để “Trường kỳ chống My” nếu ông Trump tiếp tục được làm Tổng thống  thêm một nhiệm kỳ nữa.
Điều nầy xem ra quá khó vì chưa chắc người dân Trung Quốc còn có thể cam chịu tiếp tục ăn cỏ, nhịn đói và chịu chết khô tập thể một lần nữa như thời Mao Trạch Đông để dành tiền chống Mỹ, trái lại, họ còn có thể theo gương Hồng Kông, Đài Loan đồng loạt đứng lên tranh đấu, lật đổ bạo quyền Cộng sản để xây dựng một nước Trung Quốc tự do, dân chủ đúng với ước vọng mà đồng bào của họ ở Đài Loan đã được hưởng.
IV.- Kết luận
Thời gian chắc không còn nhiều, giờ đây những nhà tranh đấu và đồng bào Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước cần nên chuẫn bị tư thế sẳn sàng của mình, của tổ chức mình, nương theo trào lưu quốc tế để kịp thời nắm lấy thời cơ, dũng mãnh đứng lên giựt sập chế độ bạo tàn của tập đoàn Việt cộng bán nước và quang phục lại quê hương.
Dịp may hiếm có hai lần, nếu dịp may nầy bị bỏ lỡ thì con cháu, hậu huệ của chúng ta về sau sẽ rất khó tìm được một thuận lợi nào khác để công cuộc tranh đấu được thành công.
Kinh nghiệm sau vụ thất bại của Hai Bà Trưng, dân tộc Việt Nam phải tiếp tục chịu đựng khốn khổ trăm bề đến gần một ngàn năm sau mới có được ông Ngô Quyền xuất hiện đánh đuổi được quân Nam Hán ra khỏi bờ cõi để xây dựng nền tự chủ cho đất nước chúng ta đến ngày nay. Tuy ông Ngô Quyền thành công, nhưng với cái giá quá đắt mà dân ta phải gánh chịu quá lâu, điều mà hiện nay chắc chắn không một đồng bào nào của chúng ta mong đợi.
Thanh Thủy (02/12/2019)

0 comments

Leave a comment

Powered by Blogger.