Hải Ngoại Ngày Nay


LIÊN KẾT HẢI NGOẠI YỂM TRỢ QUỐC NỘI ĐẤU TRANH

GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ ĐỘC TÀI VIỆT CỘNG

GIẢi TRỪ HIỂM HỌA XÂM LĂNG TRUNG CỘNG

Nền chính trị độc tài Việt Nam còn tồn tại dài lâu? (III)

Monday, January 2, 2017 // , ,
Nền chính trị độc tài Việt Nam còn tồn tại dài lâu? (III)
Nguyễn Thị Từ Huy
2-1-2016
Tiếp theo Phần I và Phần II
Trong bài này, tôi tiếp tục đưa ra cách nhìn thứ ba về tương lai của nền chính trị độc tài tại Việt Nam hiện nay. Một số không ít những người làm phân tích, bình luận về các vấn đề Việt Nam cho rằng, nếu sự khủng hoảng về chính trị, kinh tế, xã hội và môi trường vẫn tiếp tục và không có các biện pháp hữu hiệu để ngăn chặn hoặc giảm bớt hậu quả, thì thực tế sẽ đào thải cái mô hình chính trị đi ngược lại với các quy luật của cuộc sống, mô hình đang tồn tại và đang là nguyên nhân của mọi khủng hoảng ở Việt Nam lúc này. Chính khủng hoảng sẽ đặt dấu chấm hết cho chế độ.
Tôi tạm tổng kết một số lý do làm cơ sở cho cách nhìn nhận này, mà tôi nắm bắt được từ các phản ứng của dư luận xã hội :
1/ Hệ thống chính trị bị tha hoá, bị lũng đoạn ở mọi cấp độ và sự bất lực của ĐCSVN trong việc chống lại sự tha hoá và lũng đoạn của đảng viên các cấp.
Nhận định này rất thống nhất, kể cả ở các nhà quan sát, bình luận, lẫn ở các tầng lớp dân chúng, và điều này được thừa nhận ngay cả trong nghị quyết của ĐCSVN qua các kỳ đại hội khác nhau. Nếu đọc các nghị quyết của đảng từ những năm 80 của thế kỷ trước sẽ thấy rằng điều này đã được chính ĐCSVN  đề cập đến.
Người ta không thể không thống nhất với nhau ở điểm này, bởi vì nhìn đâu cũng thấy dẫn chứng. Ở đây chỉ nêu một điểm, thuộc dạng cốt yếu nhất : càng hô hào chống tham nhũng thì tham nhũng càng phát triển. Đảng không chỉ thất bại vào năm 2012, khi không thể kỷ luật được « đồng chí X », mà kể từ đó, tham nhũng hoàn toàn thắng lợi trên toàn quốc, trở thành nỗi quốc nhục. Gần đây nhất, nỗ lực chống tham nhũng rốt cục chạm tới được một nhân vật thuộc cỡ tầm tầm bậc trung là Trịnh Xuân Thanh. Nhưng vụ Trịnh Xuân Thanh lại trở thành một ví dụ tiêu biểu cho sự thất bại của hệ thống chính trị trong việc cố gắng làm trong sạch đội ngũ. Chẳng những Trịnh Xuân Thanh trốn khỏi Việt Nam, thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật, mà những đối tượng liên quan đến vụ việc cũng chỉ bị khiển trách nhẹ nhàng. Có người bình luận ngoài lề, bên ly cà phê rằng : « nếu Trịnh Xuân Thanh biết trước chỉ bị đảng khiển trách nhẹ nhàng như vậy thì chắc không việc gì phải trốn chạy, phải để interpole truy nã làm gì. Vì bỏ trốn nên mới bị truy nã, bây giờ thành ra to chuyện. »
Nghịch lý mà ĐCSVN đang phải đối diện là : Một mặt, đảng biết rõ muốn trở nên vững mạnh thì phải có các cơ chế để kiểm soát quyền lực, kiểm soát sự lạm quyền của các đảng viên, phải làm trong sạch đảng, phải giải quyết các vấn đề của quốc gia : chủ quyền, môi trường, an sinh xã hội, văn hoá, đạo đức ; mặt khác, muốn có cơ chế kiểm soát quyền lực thì không có cách nào khác là phải có một bộ máy pháp luật đúng nghĩa, một bộ máy pháp luật đảm bảo tam quyền phân lập, điều này thì đảng lại không chấp nhận.
Vì thế, đối diện với nghịch lý này, đảng đang chọn giải pháp « phê bình, tự phê bình », một giải pháp chẳng bao giờ có hiệu quả trong việc chống các tệ nạn trong đảng, kể cả từ thời Hồ Chí Minh còn sống. Phê bình, tự phê bình chỉ có tác dụng làm nhụt ý chí của một số trí thức phản kháng trước đây (mở ngoặc để nói rằng số trí thức này hồi đó còn tin và sợ đảng), nhưng giờ đây giải pháp này chẳng còn bất kỳ một tác dụng nào, nếu không muốn nói rằng nó còn khuyến khích và thúc đẩy các tệ nạn phát triển mạnh hơn.
Không giải quyết được nghịch lý này, sự tha hoá của đảng sẽ tiếp tục ở mức độ còn cao hơn. Một hệ thống chính trị tha hoá và kém năng lực sẽ dẫn tới các hậu quả có thể theo hai hướng khác nhau : a) Nếu xã hội và con người Việt Nam đã hoàn toàn mất khả năng đề kháng thì hệ thống chính trị này sẽ tiếp tục tồn tại và sự tha hoá của nó đã và sẽ kéo theo sự tha hoá của toàn bộ xã hội, và ngược trở lại sự tha hoá của toàn bộ xã hội sẽ đảm bảo cho sự tồn tại cho đảng cầm quyền đã bị tha hoá. b) Nếu xã hội và con người Việt Nam còn đủ sức đề kháng nhất định thì họ sẽ không chấp nhận một mô hình chính trị đi ngược với các quy luật bình thường, và khiến cho cuộc sống của họ trở nên tồi tệ. Trong trường hợp này, sự tha hoá của đảng cầm quyền chính là lý do dẫn đến việc nó sẽ bị đào thải, có thể vào thời điểm mà các khủng hoảng xã hội và khủng hoảng chính trị đạt tới một mức độ nhất định. Hiện nay khủng hoảng vẫn đang tiếp tục gia tăng. Bên dưới cái vỏ ngoài « ổn định chính trị » mang tính ngôn từ mà lãnh đạo không ngừng nhắc đi nhắc lại, mọi người dân VN đều cảm nhận được sự bất ổn không ngừng gia tăng của hệ thống.
2/ Sự tha hoá và khủng hoảng của bộ máy chính trị dẫn đến các khủng hoảng xã hội và sự mất niềm tin của dân chúng.
Điều này là hệ quả của điều thứ nhất đã trình bày trên đây. Tôi dẫn lại đây lập luận của một số người, nghe qua có vẻ rất lạ lùng :
-Đừng sợ việc đảng và chính quyền gia tăng đàn áp và bắt bớ. Càng đàn áp, càng bắt bớ, đảng sẽ tạo ra ít nhất hai hiệu ứng : a) người dân càng hiểu rõ hơn bản chất của chế độ và oán thán nó, b) khi gia tăng đàn áp, bắt bớ những người vô tội thì chế độ đánh mất lý do để biện minh cho sự tồn tại của mình. Tăng cường đàn áp sẽ tạo hiệu ứng ngược. Nó sẽ thúc đẩy nhanh hơn quá trình suy vong của chế độ.
-Hãy cứ để cho Việt Nam mất hẳn vào tay Trung Quốc (mở ngoặc để nói rằng bản thân tôi khi nghe đến lập luận này cũng cảm thấy rất sốc). Những người nghĩ theo cách chứng minh rằng : người VN trong suốt lịch sử của mình, chưa bao giời chịu để mất nước, có những lúc đã mất vào tay TQ, vào tay Pháp, nhưng cuối cùng người Việt đều đứng lên để giành lại. Vì thế, nếu VN mất hẳn vào tay TQ thì đó là cơ hội để người VN lấy lại ý chí của mình, cái ý chí dường như đã bị đè bẹp trong gần nửa thế kỷ dưới sự cầm quyền của ĐCSVN. Lúc mất nước thật, người VN sẽ lại như Thánh Gióng, sẽ quật khởi và đoàn kết để chống thù trong, giặc ngoài.
3/ Thảm hoạ môi trường
Môi trường VN, dưới sự khai thác một cách vô trách nhiệm của các cấp chính quyền trong nhiều thập kỷ qua, giờ đây đang phải gánh chịu những hậu quả thảm khốc. Nhiều đơn vị sản xuất đang hoạt động với sự cho phép của chính phủ, trên thực tế, đang vận hành giống như những quả bom nổ chậm treo lơ lửng trên đầu người dân Việt Nam. Quả bom Formosa đã nổ, nhưng kíp nổ cũ sau khi phá hoại hàng trăm km bở biển miền trung lại tiếp tục được thay thế bằng kíp nổ mới. Cần chờ đợi nó sẽ lại nổ lần nữa. Những quả bom nổ chậm khác (như Bô-xít Tây nguyên) vẫn đang nằm chờ, giờ lại thêm thép Cà ná. Hạn hán và lũ lụt liên tục xảy ra, không những không giải quyết được, mà ngày càng sẽ trầm trọng. Một ví dụ rõ nét là đồng bằng Sông Cửu Long đang bị đe doạ trầm trọng.
Môi trường sống là yếu tố mang tính quyết định. Hãy hình dung vũ trụ có bao nhiêu giải ngân hà, mỗi giải ngân hà có bao nhiêu hành tinh, vậy mà chỉ có trái đất mới có môi trường cho sự sống. Khi môi trường sống bị đe doạ huỷ diệt chỉ vì sự quản lý yếu kém của hệ thống chính trị thì liệu 90 triệu người VN có chấp nhận không ? Bởi vì khi môi trường sống bị huỷ diệt, thì kể cả những người hưởng lợi từ hệ thống chính trị cũng sẽ không còn đất sống. Chẳng nhẽ 90 triệu người bỏ đi hết ? Và bỏ đi đâu ? Người VN, chắc chẳn sẽ phải hành động, dưới áp lực của môi trường sống. Năm 2016 đã là năm đánh dấu sự hành động của người dân cho môi trường sống của mình. Trong lúc đó thì hệ thống chính trị bộc lộ toàn bộ sự bất lực khi không thể giải quyết vấn đề Formosa. Dung dưỡng cho Formosa, chính là nuôi mầm diệt vong cho chế độ. Đấy là lập luận của những người nhìn nhận theo cách này.
4/ Các tượng đài nghìn tỉ và nợ công : bất ổn kinh tế
Các con số chính thức do nhà nước công bố đem lại ấn tượng kinh tế Việt Nam vẫn tăng trưởng ổn định. Đầu tư nước ngoài tiếp tục vào VN cũng là một sự đảm bảo cho một nền kinh tế xưa nay vẫn chủ yếu dựa vào sản xuất của các doanh nghiệp nước ngoài. Mặc dù thế, nhiều nhà bình luận về kinh vẫn đưa ra các cảnh báo không mấy lạc quan, thêm vào đó là các dấu hiệu thực tế như tích trữ vàng trong dân, giá sinh hoạt tăng, tỉ giá đô la tăng, tin đồn về đổi tiền, tin đồn về khả năng vỡ quỹ bảo hiểm xã hội, tin đồn về mức độ thực sự của nợ công, các công ty lớn của VN bị sang tên cho các công ty nước ngoài…
Đồng thời, trong bối cảnh đó, các tượng đài trăm nghìn tỉ vẫn tiếp tục được phê duyệt bất chấp cái hầu bao còm cõi của ngân sách, bất chấp sự nghèo đói của người dân ở các vùng sâu vùng xa hay các vùng hạn hán, lũ lụt. Các công ty nhà nước vẫn tiếp tục được ưu tiên trong sự thua lỗ dưới sự bảo trợ của nhà nước. Đây là lý do khiến một số người cho rằng VN đang tích luỹ các điều kiện cho một cuộc khủng hoảng kinh tế, và họ cho tin tưởng rằng một cuộc khủng hoảng kinh tế đủ tầm mức tất yếu sẽ kéo theo sự thay đổi của hệ thống chính trị. Những người này đã nhìn thấy một vài ví dụ sống động ở các nước trên thế giới. Tham nhũng, đầu tư không cần hiệu quả, chi tiền cho những dự án thua lỗ và vô bổ… là con đường dẫn thẳng tới Hy Lạp hay Venezuela.
5/ Nhận thức xã hội thay đổi
Trong khi thái độ bi quan chính trị cho rằng phong trào phản kháng, phong trào dân chủ ở VN hiện tại còn quá yếu, chưa đáp ứng được đòi hỏi và yêu cầu của thực tế lịch sử, thì cũng tồn tại một thái độ lạc quan chính trị, cho rằng xã hội VN chuyển động với tốc độ nhanh từ khoảng mười năm nay.
Đã hình thành xã hội dân sự và một số tổ chức xã hội dân sự. Người dân đã vượt qua nỗi sợ, các phản ứng trên facebook phản ánh điều này. Chủ quyền bị đe doạ, môi trường bị bức tử… cũng là những yếu tố khiến cho người VN giờ đây sẽ buộc phải quan tâm đến các vấn đề xã hội chính trị, tức là quan tâm đến sự tồn tại của chính mình.
Một số hiện tượng xã hội tiêu biểu diễn ra trong năm 2016 khiến người ta có thể hình dung một năm 2017 cũng sẽ không kém phần sôi động. Lần đầu tiên các ứng viên độc lập tham gia ứng cử Quốc hội tạo thành một phong trào, thu hút không chỉ các nhà hoạt động xã hội mà cả các nghệ sĩ và các thành phần tự do trong xã hội. Lần đầu tiên hơn mười ngàn người dân đã xuống đường bảo vệ môi trường sống trong tinh thần ôn hoà bất bạo động, trong tình yêu cuộc sống và trong tình yêu của Thiên chúa. Lần đầu tiên xảy ra hiện tượng một MC truyền hình kêu gọi hỗ trợ đồng bào vùng bão lụt chỉ sau ba ngày nhận được 16 tỷ đồng, gợi lên nhiều phân tích bình luận, nhưng có lẽ bình luận đáng ghi nhớ nhất là : hiện tượng này trả lại ý nghĩa cho hai từ « minh bạch » trong một xã hội đặc trưng bởi sự tham nhũng.
Một thái độ lạc quan chính trị nhìn nhận theo hướng : khủng hoảng xã hội và khủng hoảng chính trị chính là sự thử thách khả năng giải quyết khủng hoảng, là điều kiện để kiểm chứng bản lĩnh của các cá nhân và bản lĩnh của cả một dân tộc, và là điều kiện cho các hình thái chính trị mới hình thành.
Paris, 2/1/2017
………………

Nền chính trị độc tài Việt Nam còn tồn tại dài lâu ? (I)

Thứ Năm, 12/29/2016 – 11:46 — nguyenthituhuy
Trong những ngày cuối cùng này của năm 2016, nhìn vào tình hình chính trị Việt Nam có thể nói gì ?
Tôi tạm đưa ra đây ba cách nhìn nhận khác nhau, đúc kết từ sự quan sát cá nhân của tôi về các ý kiến lưu hành trong dư luận xã hội (opinion publique) : 1/ Chế độ chính trị hiện hành còn tồn tại lâu dài, 2/ Đảng cộng sản sẽ tự chuyển hoá để tự bảo tồn và để tiếp tục lãnh đạo dân tộc, 3/ Chế độ độc tài cộng sản sẽ nhanh chóng sụp đổ.
……………

Nền chính trị độc tài Việt Nam còn tồn tại dài lâu ? (II)

Thứ Sáu, 12/30/2016 – 18:39 — nguyenthituhuy
Có những người mong muốn thể chế chính trị Việt Nam được cải cách một cách căn bản để chuyển đổi sang một cơ chế dân chủ, tạo điều kiện cho sự phát triển, bởi vì cơ chế độc tài hiện hành đang kìm hãm phát triển và là nguyên nhân của hầu như tất cả các vấn nạn xã hội. Tuy nhiên, bộ phận này mong muốn đảng cộng sản cải tổ để có thể tiếp tục giữ vai trò lãnh đạo, để tiếp tục là « đảng của dân tộc », theo như cách nói của họ.

Điểm Tin Thứ Hai 02.01.2017

Theo Tin Tức Hằng Ngày
Chiều thứ Năm 8/12, Ủy ban Nhân quyền Tom Lantos của Quốc hội Hoa Kỳ đã tổ chức một buổi hội thảo về tình hình nhân quyền thế giới, xoay quanh chủ đề - Nhân quyền: Ghi nhận hiện tại và Hướng tới tương lai.
Chiều thứ Năm 8/12, Ủy ban Nhân quyền Tom Lantos của Quốc hội Hoa Kỳ đã tổ chức một buổi hội thảo về tình hình nhân quyền thế giới, xoay quanh chủ đề – Nhân quyền: Ghi nhận hiện tại và Hướng tới tương lai.
 RFA PHOTO/Phương Anh
  • Có kỳ vọng dân chủ với luật Magnitsky? (RFA) - Với tình hình đàn áp, bắt bớ ngày càng tăng ở Việt Nam, luật Magnitsky có thể được xem là hy vọng cho những người đấu tranh dân chủ nói riêng và nhân quyền Việt Nam nói chung hay không?
  • Bà Thatcher ‘giục ông Bush giúp thuyền nhân Việt’ ở Hong Kong (VOA) - Thủ tướng Anh Margaret Thatcher từng kêu gọi Tổng thống Mỹ George H. W. Bush giúp giải quyết vấn đề thuyền nhân Việt ở Hong Kong hồi cuối những năm 80 vì thuộc địa của Anh này “không thể đương đầu với làn sóng người tị nạn từ Việt Nam”.
  • LHQ kỳ vọng đổi mới với tân tổng thư ký (RFI) - Chính trị gia người Bồ Đào Nhà Antonio Guterres chính thức trở thành nhà lãnh đạo Liên Hiệp Quốc ngày 01/01/2017 trong khi tổ chức này đang tỏ ra bất lực về cuộc khủng hoảng tại Syria. Tân tổng thư ký không giấu tham vọng tìm được giải pháp cho bế tắc hiện nay.
  • Hàn Quốc : Bà Park Geun Hye “phản pháo” vụ bê bối quân sư (RFI) - Sau một tháng im lặng, ngày 01/01/2016, tổng thống Hàn Quốc Park Geun Hye, bị tạm đình chỉ chức vụ chờ thủ tục phế truất, đã lên tiếng bác mọi cáo buộc tham nhũng trong vụ tai tiếng chính trị khiến bà có nguy cơ mất ghế tổng thống.
  • Thuật ứng xử của người Ba-tư (BBC) - Từ chối khi muốn nhận, mời mọc khi không định mời, thay tin xấu bằng niềm hy vọng giả tạo… là kỹ năng ‘taarof’ căn bản bạn nên biết khi tới Iran.
  • Mỹ cùng thế giới đón chào năm 2017 (VOA) - Phần lớn thế giới đón năm 2017 với pháo hoa, tiệc tùng, và các lễ hội khác, mặc dù nhiều người suy ngẫm một cách ảm đạm về chính trị và văn hóa phổ thông trong năm đầy biến động vừa qua
  • IS tấn công ở miền nam Iraq, giết 7 người (VOA) - Các quan chức ở miền nam Iraq nói các tay súng đeo bom tự sát lái một chiếc xe chứa đầy chất nổ đã tấn công một trạm kiểm soát của cảnh sát, giết chết bảy người
  • Hội Đồng Bảo An thông qua nghị quyết hưu chiến tại Syria của Nga-Thổ Nhĩ Kỳ (RFI)- Dự thảo nghị quyết ngưng bắn tại Syria, theo sáng kiến của Nga và Thổ Nhĩ Kỳ đã được toàn thể 15 thành viên Hội Đồng Bảo An thông qua ngày 31/12/2016. Đây là một chiến thắng ngoại giao của Maxcơva cho dù trước thái độ dè dặt của nhiều thành viên, trong đó có Pháp, phía Nga đã phải sửa đổi nhiều điều khoản để cuối cùng, văn kiện được biểu quyết trước giao thừa.
  • Chia tay 2016 đầy bất trắc, thế giới chào đón 2017 (RFI) - Năm 2016 được đánh dấu với đầy bất ngờ và biến động, từ các cuộc xung đột kéo dài đến các vụ tấn công khủng bố. Gác qua một bên những lo âu, thế giới chào đón năm 2017 với hy vọng hòa bình và những điều tốt đẹp nhất.

Đọc báo Pháp – 02/01/217

Đọc báo Pháp – 02/01/217

Le Monde: Ông Putin

mới thực sự là nhân vật của năm 2016

Nếu Donald Trump “độc chiếm trang nhất thời sự” năm qua, thì theo Le Monde, tổng thống Nga Vladimir Putin mới thực sự nhân vật của năm 2016.
Trong bài xã luận có tiêu đề “Vladimir Putin, nhân vật của năm”, Le Monde nhận định cuộc đua đường dài mà tổng thống Putin dẫn dắt 16 năm nay để đưa nước Nga quay trở lại vị thế trung tâm thế giới đã bắt đầu thu được những kết quả ngoạn mục đầu tiên.
Ở Trung Đông, ông chủ điện Kremlin đã thắng mọi ván bài. Tranh thủ sự lui bước của nước Mỹ dưới thời Obama, rồi sau đó, tận dụng giai đoạn chuyển giao quyền lực nhạy cảm – giai đoạn mà tổng thống sắp mãn nhiệm Obama không còn đưa ra nhiều sáng kiến, trong khi tổng thống tân cử Donald Trump thì vẫn chưa chính thức nắm quyền lãnh đạo Nhà Trắng, tổng thống Nga muốn tái lập lại cân bằng ở khu vực Trung Đông.
Ngày 29/12/2016, 1 tuần sau khi quân đội Syria chính thức giành lại thành phố Aleppo từ lực lượng nổi dậy, lệnh hưu chiến tại Syria đã được thông báo. Nhưng nếu những lần hưu chiến trước do Nga thương lượng với Mỹ, thì lần này, Vladimir Putin chọn Thổ Nhĩ Kỳ làm đối tác. Nước Mỹ bị Vladimir Putin loại ra khỏi cuộc chơi. Thêm vào đó, cuộc đàm phán về hòa bình ở Syria giữa Nga, Thổ Nhĩ Kỳ, Iran và tổng thống Syria Bachar Al Assad vào tháng Giêng sẽ diễn ra ở Astana, Kazakhstan, một khu vực thuộc ảnh hưởng của Nga. Hoa Kỳ, châu Âu và Liên Hiệp Quốc dường như chỉ còn là “bù nhìn” trong mắt Putin.
Không chỉ ở Trung Đông mà ở các khu vực khác trên thế giới, tổng thống Nga Vladimir Putin cũng cũng có được một số ảnh hưởng nhất định. Ở châu Á, Putin xích lại gần với Trung Quốc và Nhật. Ở châu Âu, tổng thống Nga đã thay đổi được thái độ thù nghịch của nhiều đảng chính trị, chính trị gia và đã thiết lập mối quan hệ với những tổ chức chính trị và những người có thiện cảm với Putin.
Và cuối cùng, ông chủ điện Kremlin – một cựu điệp viên Xô Viết theo kiểu cổ điển – đã tìm cách thay đổi đường lối hoạt động gián điệp. Hiện giờ, nhà chức trách Mỹ đã chắc chắn về trách nhiệm của Matxcơva trong việc ăn cắp thông tin từ hòm thư điện tử của đảng Dân Chủ và các cộng sự của ứng viên Hillary Clinton, cũng như trong việc phát tán các thông tin này trong thời gian vận động tranh cử tổng thống Mỹ. Sự can thiệp của một thế lực nước ngoài vào cuộc bầu cử tổng thống Mỹ như vừa qua là chưa từng có, và không thể bị xem nhẹ vì nó nhắm đến hoạt động của nền dân chủ. Mới đây, nhiều cơ quan tình báo châu Âu cũng đã phải tăng cường cảnh giác nhằm đề phòng các đe dọa tương tự tới chiến dịch bầu cử năm nay ở châu Âu, đặc biệt là Pháp và Đức.
Tổng thống Mỹ sắp mãn nhiệm đã quyết định trục xuất 35 nhà ngoại giao Nga và ban hành các biện pháp khác để trừng phạt Matxcơva. Còn Donald Trump, người sẽ chính thức nhậm chức tổng thống vào ngày 20/01, thì vẫn công khai ủng hộ Putin. Nhưng nhật báo Le Monde cảnh báo là thực tế quyền lực và thách thức từ Nga có thể sẽ làm ông Donald Trump phải “mở mắt” sớm hơn so với ông ta nghĩ.

5 thách thức chờ đón năm 2017

Hôm nay, nhiều tờ báo Pháp quan tâm dự báo những điều đang chờ đón năm 2017. Trong bài viết « 5 thách thức cho năm 2017 », nhật báo Công Giáo La Croix nhận định 8 năm sau khi khủng khoảng tài chính và « Đại Suy Thoái » bùng nổ, phục hồi kinh tế thế giới vẫn đang trong tình trạng bấp bênh và không đồng đều ở các khu vực khác nhau trên thế giới. Tờ báo đặt câu hỏi liệu kinh tế thế giới có tăng trưởng bền vững vào năm 2017 như nhiều người mong đợi?
Theo dự báo kinh tế thế giới mà Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế công bố hồi tháng 11/2016, tình hình năm 2017 sẽ không được khả quan cho lắm. Tăng trưởng kinh tế thế giới năm 2017 có lẽ chỉ có thể đạt mức 3,4% (so với tăng trưởng 3,1% vào năm 2016), và chủ yếu là nhờ vào tăng trưởng của các nền kinh tế mới nổi, trong đó có Nga và Brazil. Còn tại các nền kinh tế đã phát triển thì « vết sẹo » mà cuộc khủng hoảng để lại vẫn còn khá rõ, theo đánh giá của các chuyên gia của Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế.
Từ chiến dịch tranh cử của Donald Trump với lời hứa đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại cho tới việc Bắc Kinh định hướng lại mô hình kinh tế, từ khả năng Liên Hiệp Châu Âu thương lượng về Brexit cho tới các cuộc bầu cử tới đây tại Pháp và Đức với các đường hướng chính trị mà chưa ai nắm rõ, trong khi tại châu Phi, bùng nổ dân số có thể là cơ may mà cũng có thể một mối nguy : các thách thức mà thế giới phải đối mặt là vô cùng lớn. Nhưng theo Le Monde, đây không phải là những thách thức không thể vượt qua, với điều kiện là các nhà lãnh đạo phải có được các quyết sách đúng đắn. Và phải có ngay « chiến lược toàn cầu, gắn kết và có sự phối hợp », để tránh thế giới sa vào « tình trạng trì trệ lâu dài và ngày càng rõ ràng ».

Người tị nạn : con số cao kỷ lục

« Số người tị nạn trên thế giới chưa bao giờ cao đến như vậy » là nhận xét của báo kinh tế Les Echos. Hiện nay, trên toàn thế giới có tổng cộng 21 triệu người tị nạn. Tuy nhiên, theo Les Echos, chính phủ các nước chưa quan tâm đúng mức tới vấn đề này.
Cuộc khủng hoảng di dân và người tị nạn trong giai đoạn 2005-2015 là cuộc khủng hoảng lớn nhất trong lịch sử thế giới. Sự mất ổn định của chính quyền Libya sau cái chết của lãnh đạo Kadhafi và các cuộc đàn áp phe đối lập của tổng thống Bachar Al Assad ở Syria đã buộc hàng trăm ngàn gia đình phải đi lánh nạn. Đó là chưa kể tới 500.000 dân thường Mali, Sudan và Congo tại các trại tị nạn ở châu Phi, và hàng triệu người tị nạn Afghnistan, Somali và Kenya ở Ethiopia.
Tình hình ngày càng trở nên càng tồi tệ. Nếu vào năm 2012, « chỉ có » 320.000 người Syria phải từ bỏ đất nước thì tới năm 2016, con số này là đã lên tới 5 triệu người.
Do chính phủ các nước không hỗ trợ đủ nhiều cho công tác trợ giúp nhân đạo tại các nơi có khủng hoảng, nên châu Âu đã phải trả giá đắt. Di dân tại các trại tị nạn ở Thổ Nhĩ Kỳ và Liban đã vượt Địa Trung Hải để tới châu Âu tìm tương lai. Thiên đường mơ ước của di dân là Đức : bất chấp nguy hiểm, gần 1 triệu người đã tới Hy Lạp, rồi theo con đường Balcan tràn vào Đức.

“Cảnh khổ” của đại sứ Bắc Triều Tiên

Thae Yong-Ho, người đã từng là phó đại sứ Bắc Triều Tiên tại Anh Quốc và đã bỏ trốn từ Luân Đôn sang Hàn Quốc, lần đầu tiên phát biểu công khai vào ngày 27/12/2016. Nhờ đó, công chúng mới biết thông tin về cuộc sống của các nhà ngoại giao Bắc Triều Tiên ở nước ngoài.
Trong thời gian làm việc ở Luân Đôn, nhờ đặc quyền được kết nối mạng Internet mà hàng ngày ông Thae Yong-Ho truy cập vào trang mạng của hãng tin Yonhap của Hàn Quốc và đọc được tất cả các thông tin vốn bị Bình Nhưỡng cấm đọc. Nhờ thế mà người luôn buộc phải  tìm cách bảo vệ chế độ Bình Nhưỡng trước các chỉ trích hiểu ra rằng “chế độ Bắc Triều Tiên không có tương lai” và quyết định bỏ trốn vào tháng 07/2016.
Sau khi phó đại sứ Thae Yong-Ho bỏ trốn, Bình Nhưỡng đã gọi ông là “kẻ hư hỏng, bại hoại”, cáo buộc ông ăn cắp tiền công quỹ, bán các bí mật Nhà Nước và tấn công tình dục trẻ vị thành niên. Thae Yong-Ho là nhà ngoại giao cao cấp nhất đào ngũ từ sau vụ đại sứ Bắc Triều Tiên ở Ai cập bỏ trốn sang Mỹ năm 1997.
Trong bài viết “Cảnh sống khổ cực 1000 đô la/tháng của các đại sứ Bắc Triều Tiên”, Le Monde trích lời kể của ông Thae Yong-Ho cho biết các nhà ngoại giao và gia đình họ phải sống chung thành nhóm để kiểm soát lẫn nhau.
Một đại sứ Bắc Triều Tiên ở nước ngoài được hưởng lương 900-1100 đô la/tháng (850-1050 euro), tùy theo từng nước. Một phó đại sứ như ông đã từng làm thì chỉ được 700-800 đô la/tháng, một mức lương thấp tới mức khó tin ở một thành phố đắt đỏ như Luân Đôn. Và tất cả các nhà ngoại giao Bắc Triều Tiên ở nước ngoài đều phải tìm đủ mọi cách để “cải thiện thu nhập”, đặc biệt có một số nhà ngoại giao đi buôn lậu rượu.

Trang nhất các báo Pháp

Về thời sự quốc tế, nhật báo Le Monde chạy tít lớn “Thổ Nhĩ Kỳ trong vòng xoáy bạo lực”. Tờ báo nhận định, vụ một tay súng giết chết 39 người ngay trong đêm giao thừa tại một hộp đêm ở Istanbul là một bằng chứng mới cho thấy Thổ Nhĩ Kỳ vẫn chìm đắm trong một làn sóng khủng bố đẫm máu kéo dài suốt một năm nay.
Trên lĩnh vực kinh tế, nhật báo La Croix chạy tít “Đồng euro, mới thế mà đã được 15 năm”. Còn nhật báo kinh tế Les Echos lại quan tâm tới thị trường chứng khoán và dự báo thị trường chứng khoán thế giới sẽ được thổi một “làn gió” lạc quan, đồng euro sẽ tìm lại được thế cân bằng với đồng đô la, nhưng mức nợ công tăng cao ở Trung Quốc và các nguy cơ chính trị sẽ ảnh hưởng tiêu cực tới sàn chứng khoán.
Liên quan tới thời sự nước Pháp, nhật báo Libération kêu gọi : “Bầu cử tổng thống : Các ứng viên, hãy thức dậy đi!”. Trong suốt chiến dịch tranh cử tổng thống tới đây, Libération sẽ dành nhiều cột báo cho các nhà trí thức, giới văn nghệ sĩ hay đại diện cho xã hội dân sự … phát biểu ý kiến. Libération gọi họ là những người “khuấy động quần chúng” và cho rằng họ có thể mang lại một cái nhìn khác về chính trị và sức mạnh của lá phiếu cử tri.

Tin đọc nhanh

AFP - Cam Bốt sẽ bắt giữ 3 người sửa ảnh bêu xấu nhà vua. Bức ảnh cho thấy ông Sihamoni trong một cảnh quan hệ giữa người đồng tính, đã lưu hành tuần này trên một số trương mục Facebook ở Cam Bốt và Thái Lan. Đây là hành động sỉ nhục hiếm hoi nhắm vào vua Norodom Sihamoni rất được kính trọng ở Cam Bốt. Ngược lại với Thái Lan, vua Cam Bốt không được một luật khi quân nghiêm ngặt bảo vệ như các quốc vương Thái. Nhưng Hiến Pháp quy định vua là người « bất khả xâm phạm ». Tướng Khieu Sopheak bộ Nội Vụ xác nhận đã mở điều tra và đã ra lệnh bắt giữ. Có điều ông không giải thích được 3 người trên đã phạm luật gì, mà chỉ nói : « Quốc vương đại diện cho cả nước, sỉ nhục quốc vương có nghĩa là sỉ nhục cả nước ».
AFP - Sau gần một thế kỷ, New York mới có trạm metro mới. Sau hơn 90 năm chờ đợi, người dân New York không còn dám tin nữa. Nhưng cuối cùng hệ thống metro của thành phố này cũng đã được mở rộng về phía đông khu Manhattan, với ba trạm mới của tuyến “Second Avenue Line”, vừa được mở cửa đúng ngày đầu năm hôm qua. Các trạm metro mới sáng sủa hơn và thoáng hơn rất nhiều so với các trạm metro hiện nay của New York. Ý định mở một tuyến metro dọc theo 2e Avnue đã được nêu lên từ năm… 1929.
AFP - Turkmenistan cắt khí đốt của Iran. Hôm qua, 01/01/2017, Turkmenistan đã quyết định cắt khí đốt của Iran, sau nhiều ngày đàm phán căng thẳng giữa hai nước, về giá cả. Iran là khách hàng thứ ba của Turkmenistan, sau Trung Quốc và Thổ Nhĩ Kỳ. Hàng năm nước này xuất đến 10 tỉ mét khối khí đốt sang Iran. Tuy cũng là nước sản xuất khí đốt, nhưng Iran phải nhập khí đốt từ láng giềng, để phục vụ cho nhu cầu ở một số vùng đông dân phía bắc, do các khu khai thác dầu khí của Iran nằm ở phía nam.

Tin Biển Đông– 02/01/217

Tin Biển Đông– 02/01/217

Hoa Kỳ có thể

bố trí nhiều vũ khí mạnh ở Biển Đông

Các chiến lược gia và các nhà hoạch định kế hoạch của quân đội Mỹ và Lầu Năm Góc đang nghiên cứu việc bố trí lại các hệ thống vũ khí trên toàn cầu, trong đó có khả năng đặt các đơn vị pháo binh di động ở Biển Đông, để nếu cần, có thể được sử dụng như là súng phòng không để bắn rơi các tên lửa ở vùng biển này. Đó là thông tin do tờ The National Interest đăng tải trong một bài viết đăng ngày 01/01/2017.
Trong thời gian gần đây, Trung Quốc đã đặt các tên lửa địa đối không trên những đảo mà họ khẳng định chủ quyền ở Biển Đông. Hành động này đã gây thêm căng thẳng và khiến các chiến lược gia của Lầu Năm Góc phải nghiên cứu nhiều phương án khác nhau.
Các quan chức bộ Quốc Phòng Mỹ nhấn mạnh là hiện giờ chưa có quyết định nào được đưa ra. Cho tới nay, họ vẫn chống lại việc quân sự hóa hơn nữa vùng Biển Đông và vẫn chủ trương rằng các tranh chấp lãnh thổ phải được giải quyết một cách hòa bình bằng con đường ngoại giao.
Tuy nhiên, các quan chức Lầu Năm Góc cũng đã công khai tuyên bố rằng Hoa Kỳ sẽ tiếp tục tiến hành tuần tra bảo vệ quyền tự do hàng hải ở Biển Đông, đi vào trong phạm vi 12 hải lý chung quanh các đảo mà Trung Quốc khẳng định chủ quyền. Theo The National Interest, ngoài các hoạt động tuần tra, Hoa Kỳ cũng có thể tìm cách bố trí thêm các vũ khí phòng thủ và vũ khí tấn công tại vùng này.
Đó là những hệ thống vũ khí cho tới nay được sử dụng cho các cuộc tấn công trên bộ, như các dàn súng M777 Howitzer hay Paladin có cỡ nòng 155 mm. Những vũ khí này có thể được sử dụng để bắn chặn các rocket hoặc tên lửa hành trình.
Đây cũng là những dàn súng phòng không có thể sử dụng công nghệ fire control để ngắm bắn chính xác, phá hủy các mục tiêu của đối phương như phi cơ, máy bay không người lái và đạn pháo bắn tới.
Các quan chức Lầu Năm Góc không chính thức xác nhận là sẽ làm việc với các đồng minh trong khu vực để triển khai các vũ khí nói trên ở Biển Đông, nhưng họ nói là Hoa Kỳ đang gia tăng phối hợp với các đồng minh này.
Trên thực tế, theo The National Interest, Lầu Năm Góc đã gia tăng yểm trợ các đồng minh của Mỹ ở vùng Thái Bình Dương. Một đạo luật quốc phòng năm 2016, có tên Sáng Kiến An Ninh Hàng Hải Đông Nam Á, dành cho bộ Quốc Phòng Mỹ một ngân sách để huấn luyện, trang bị và cung cấp những hỗ trợ khác cho các nước Philippines, Việt Nam, Indonesia, Malaysia và Thái Lan.
Theo lời phát ngôn viên Lầu Năm Góc, cho các tài khoá 2016-2020, bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ Ashton Carter đã cam kết bỏ ra tổng cộng 425 triệu đôla cho Sáng Kiến An Ninh Hàng Hải Đông Nam Á.
Vấn đề là chưa biết tổng thống tương lai của Hoa Kỳ Donald Trump có sẽ tiếp tục các nỗ lực này hay không, hay nói rộng hơn là chưa biết ông có sẽ duy trì chiến lược “xoay trục “ sang châu Á do người tiền nhiệm Obama thi hành trong hai nhiệm kỳ của ông.

Biển Đông:

Bắc Kinh thúc đẩy quân sự hóa đội tàu cá

Trong thông điệp năm mới dương lịch ngày 31/12/2016, lãnh đạo Bắc Kinh Tập Cận Bình đã tuyên bố sẽ « không để bất kỳ ai » tranh giành chủ quyền biển đảo và lợi ích hàng hải của Trung Quốc. Thông điệp đầy tính đe dọa này đã được minh họa một cách cụ thể trong trường hợp Biển Đông : Trước ông Tập Cận Bình ít lâu, một lãnh đạo quân sự cao cấp tại đảo Hải Nam, đã nhắc nhở các thành viên Dân Quân Biển nước này rằng họ đều là những « cột mốc chủ quyền di động ».
Trong bài phát biểu hôm 29/12/2016, ông Hình Cẩm Trình (Xing Jincheng) chính ủy lực lượng võ trang Trung Quốc trên đảo Hải Nam, chịu trách nhiệm quản lý Biển Đông, đã tái khẳng định nhiệm vụ của Dân Quân Biển Trung Quốc là thực hiện các « chiến dịch chủ quyền dân quân » và bảo vệ các « vùng biển của tổ tiên », tức là những vùng lãnh hải « vốn thuộc về Trung Quốc từ ngàn xưa ».
Đối với nhân vật lãnh đạo cấp ủy Đảng Cộng Sản Trung Quốc trong lực lượng võ trang đảo Hải Nam này thì « các vùng biển lặng không hẳn là êm ả », do đó Dân Quân Biển Trung Quốc « phải tăng cường năng lực sẵn sàng chiến đấu ».
Tuyên bố đầy sát khí trên đây một lần nữa chứng minh ý đồ của chính quyền Trung Quốc là biến đội tàu đánh cá – trên danh nghĩa là dân sự – của Trung Quốc thành vũ khí bảo vệ điều mà Bắc Kinh cho là thuộc chủ quyền của họ ở Biển Đông cũng như ở nơi khác.
Đạo quân trên biển thứ ba sau Hải Quân và Hải Cảnh
Theo các nhà quan sát, lực lượng Dân Quân Biển Trung Quốc đã được chính quyền tăng cường quân số, huấn luyện, đào tạo và cung cấp trang bị để trở thành một lực lượng bảo vệ biển thứ ba của Bắc Kinh, ngay sau hai lực lượng chính thống là Hải Quân và Hải Cảnh.
Được thành lập từ những năm 1970, lực lượng này không ngừng được nhân rộng. Một báo cáo năm 1978 ước tính rằng Dân Quân Biển Trung Quốc bao gồm 750.000 người và 140.000 tàu. Quy mô của lực lượng này hiện nay không được tiết lộ, nhưng với ưu tiên dành cho việc bảo vệ chủ quyền biển đảo trong kế hoạch quốc phòng của Trung Quốc, lực lượng này chắc chắn đông đảo hơn rất nhiều.
Một số liệu chính thức cho phép ước lượng quy mô của đạo dân quân biển Trung Quốc : Tính đến năm 2013, Trung Quốc có khoảng 21 triệu ngư dân, nhiều hơn bất kỳ nước nào khác. Theo báo cáo năm 2012 của Tổ Chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc FAO, Trung Quốc có khoảng 439.000 tàu đánh cá chạy bằng động cơ. Hai yếu tố này làm tiền đề rất tốt cho việc tăng cường dân quân.
Không chỉ là số lượng đông. Lực lượng này còn được huấn luyện về kỹ năng hoạt động.
Nhật báo Anh Ngữ China Daily vào tháng Hai/2016 tiết lộ rằng lực lượng Dân Quân Biển của Trung Quốc « đang cải thiện khả năng hoạt động » để trở nên mạnh mẽ hơn. Đối với với tờ báo, đó là « kết quả của những nỗ lực của Trung Quốc nhằm tăng cường năng lực trên biển và bảo vệ lợi ích của đất nước ».
Vai trò trợ thủ đắc lực cho Hải Quân Trung Quốc của lực lượng này đã được tờ báo công nhận khi cho biết là chính quyền đã tổ chức « những cuộc tập huấn thực tế trên biển cho các dân quân địa phương để tăng cường khả năng chiến đấu của họ, » cho phép « dân quân biển đóng một vai trò lớn hơn trong cuộc tập trận do Hải Quân tổ chức ».
Mục tiêu: Áp đặt chủ quyền Trung Quốc ở vùng tranh chấp
Theo một chuyên gia nghiên cứu về Trung Quốc tại trường Nghiên Cứu Quốc Tế S. Rajaratnam (RSIS) tại Đại Học Công Nghệ Nanyang ở Singapore : « Các quan chức Trung Quốc coi các ngư dân và tàu cá là những công cụ quan trọng trong việc mở rộng sự hiện diện và khẳng định chủ quyền của Trung Quốc trong các vùng biển tranh chấp ».
Trong một phiên điều trần của Quốc Hội Mỹ tháng 09/2016, tiến sĩ Andrew Erickson, một chuyên gia hàng đầu về Dân Quân Biển Trung Quốc thẩm định : « Không nên ngộ nhận : đó là một lực lượng được Nhà Nước thành lập, phát triển và kiểm soát, hoạt động dưới quyền chỉ huy trực tiếp của quân đội ».
Đối với chuyên gia này Trung Quốc lại gây quan ngại « khi thúc đẩy việc phát triển dân quân biển, một lực lượng mà nhiệm vụ đầu tiên và quan trọng nhất là hoạt động bán quân sự, còn đánh cá chỉ là thứ yếu ».
Tóm lại, chiến lược quân sự hóa Biển Đông của Trung Quốc không chỉ được thể hiện trên bề nổi là sự hiện diện của quân đội và vũ khí Trung Quốc trong vùng, mà còn thông qua điều mà giới phân tích phương Tây gọi là Đạo Quân Biển Thứ Ba (Third Sea Force) này, một lực lượng bán quân sự ngụy trang dưới vỏ bọc đội tàu cá dân sự, được tung vào các « chiến dịch tấn công trong vùng xám » (grey-zone aggression).
Chiến lược gây hấn kiểu tranh tối tranh sáng
Trong một bài viết trên tạp chí Nhật Bản The Diplomat ngày 24/12/2016, chuyên gia Ong Weichong cũng thuộc Trường Nghiên Cứu Quốc Tế – Đại Học Công Nghệ Nanyang ở Singapore, đã vạch trần sách lược sử dụng các cuộc tấn công trong vùng xám này của Trung Quốc.
Khi tung một lực lượng trên danh nghĩa là « dân sự », vào những chiến dịch khiêu khích các lực lượng quân sự của đối phương, hoặc để chiếm đóng một nơi nào đó, Bắc Kinh luôn luôn có thể thoái thác trách nhiệm nếu bị chỉ trích, đổ lỗi cho hành vi của ngư dân hay tàu cá.
Mặt khác, nếu lực lượng chính quy của đối phương phản ứng quá mạnh, thì Trung Quốc hoàn toàn có thể lớn tiếng đả kích việc dùng quân đội đàn áp « dân thường ».
Theo ông Ong Weichong, « một phương pháp tiếp cận như vậy cho phép Trung Quốc tùy ý hành động nhưng lại giảm đi nguy cơ leo thang xung đột quân sự ».
Một ví dụ điển hình về hành động của đội dân quân biển Trung Quốc là vụ sách nhiễu tàu nghiên cứu hải dương Mỹ USNS Impeccable tại Biển Đông ngày 08/03/2009.
Năm chiếc tàu của Trung Quốc – bao gồm một tàu do thám của Hải Quân, một ngư chính, một tàu tuần tra hải dương học của chính phủ, và hai tàu đánh cá đã bao vây chiếc Impeccable trong vùng biển quốc tế, cách bờ biển phía nam đảo Hải Nam khoảng 75 dặm. Các tàu nhà nước Trung Quốc thì ở xa, trong lúc hai tàu cá Trung Quốc thì áp sát tàu Mỹ, thậm chí dừng lại ngay trước mũi tàu của đối phương buộc chiếc Impeccable phải khẩn cấp bẻ lái để tránh va chạm và gây nên một sự cố quốc tế.
Gần đây hơn, dân quân biển Trung Quốc cũng được phái đến vùng Biển Hoa Đông vào tháng Tám 2016, với vụ 230 tàu đánh cá Trung Quốc đi kèm với sáu tàu Hải Cảnh tiến vào vùng biển gần quần đảo Senkaku/Điếu Ngư do Nhật Bản quản lý nhưng bị Trung Quốc đòi chủ quyền.
Đó là chưa kể đến việc lực lượng này thường trực tại vùng bãi cạn Scarborough mà Bắc Kinh chiếm lấy từ tay Philippines, để chặn đường không cho ngư dân Philippines đến đánh bắt tại vùng ngư trường truyền thống của minh.
Vấn đề là cho đến nay, các chính phủ nước ngoài thường chỉ chú ý đến các hành động của hai lực lượng chính quy trên biển của Trung Quốc là Hải Quân và Hải Cảnh, còn những hành vi tai hại không kém của lực lượng Dân Quân Biển lại ít được quan tâm.
Đối với các chuyên gia, chính quyền các nước, đặc biệt là Hoa Kỳ phải nhận thức đúng mức mối nguy hại này để có biện pháp đối phó, và nhất là để ngăn chặn bàn tay của Trung Quốc. Trong cuộc điều trần tại Quốc Hội Mỹ tháng 9 vừa qua, chuyên gia Andrew Erickson khuyến cáo : « Chúng ta phải cho Bắc Kinh hiểu là chúng ta biết rõ chiêu trò của họ ».

Trung Cộng sẽ công bố dự báo môi trường

về 3 bãi đá: Chữ Thập, Vành Khăn và Su Bi

Cơ Quan Quản Trị Đại Dương Quốc Gia Trung Cộng (SOA) hôm Thứ Bảy 31/12 loan báo, kể từ Chủ Nhật 1/1/2017, họ sẽ công bố hàng ngày những dự báo về môi trường biển tại ba bãi đá trong quần đảo Trường Sa vốn thuộc chủ quyền của Việt Nam, là Chữ Thập, Vành Khăn và Su Bi.
Theo Tân Hoa Xã, bản dự báo bao gồm thông tin về sóng, thủy triều, nhiệt độ đại dương, gió và bão nhiệt đới, cũng như những cảnh cáo về thảm họa biển sẽ được đăng tải hàng ngày trên trang mạng hyyb.org bằng tiếng Trung Hoa. Bản đồ chính trên trang này luôn thể hiện đường 9 đoạn, hay còn gọi là “đường lưỡi bò”, bao quanh gần trọn Biển Đông.
SOA cho biết Trung Cộng đã thực hiện 5 dự án xây cất trên các bãi đá vừa kể, và đó là những trung tâm quan sát hàng hải và những cơ sở nghiên cứu môi trường biển. Theo SOA, việc quan sát khí tượng thủy văn và theo dõi môi trường biển thường xuyên trên các bãi đá sẽ bắt đầu vào ngày đầu tiên của năm 2017. Cơ quan này dự trù sẽ tiến hành thêm việc quan sát sóng thần và động đất cùng với việc theo dõi những hoạt động môi trường biển đặc biệt trong thời gian tới.
Một giới chức của SOA nói rằng, việc phát triển khả năng quan sát và dự báo trên biển ở các bãi đá thuộc quần đảo Nam Sa, tức Trường Sa của Việt Nam, nằm trong những gì mà Bắc Kinh tự nhận là “nghĩa vụ quốc tế” của mình về bảo vệ môi trường trong khu vực.
Huy Lam / SBTN
Powered by Blogger.