Thế giới ngày càng tồi tệ hơn sau cái chết của Việt Nam Cộng Hòa
Bình Dương của Mỹ (U.S. Pacific Fleet) đưa tàu chiến, kể cả hàng không mẫu hạm, đến cập cảng Vịnh Cam Ranh cho đỡ nhớ nhung “thuở tung hoành hống hách những ngày xưa” chứ chẳng có hy vọng gì lôi kéo được nước chủ nhà theo chế độ cộng sản này về phía mình để chống Trung Cộng cả.
Lẽ ra thì ngày nay Hoa Kỳ không cần phải làm thế nếu họ đã không phạm một sai lầm chiến lược cực kỳ tai hại, đó là bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa vào tay Cộng Sản hồi năm 1975.
Hoa Kỳ phạm một sai lầm chiến lược cực kỳ tai hại, đó là bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa vào tay Cộng Sản hồi năm 1975. (Hình: Flickr manhhai)
Thế giới đang ngày càng bất an hơn
Một sự kiện tiêu biểu cho niềm ân hận sâu xa của dân tộc Mỹ khi trót lỡ để mất tiền đồn Việt Nam Cộng Hòa chống Trung Cộng cách nay nửa thế kỷ vào tay Cộng Sản là việc Thượng Viện California vừa thông qua Nghị Quyết SCR 7 “Black April-Tưởng Niệm Tháng Tư Đen” do Thượng Nghị Sĩ Dân Chủ Tom Umberg, là đồng tác giả cùng với Dân Biểu Dân Chủ Tom Daly và Dân Biểu Cộng Hòa Tyler Diệp, đệ trình bằng tỉ số phiếu tuyệt đối 36/0.
Thông cáo báo chí của văn phòng Thượng Nghị Sĩ Tom Umberg cho biết Nghị Quyết SCR 7 mang nội dung tưởng niệm 44 năm ngày Sài Gòn thất thủ và quy định Tháng Tư, 2019, là “Black April-Tưởng Niệm Tháng Tư Đen,” một thời điểm đặc biệt để người dân California tưởng nhớ về vô số sinh mạng đã nằm xuống trong thời kỳ Chiến Tranh Việt Nam, hướng đến công lý, tự do và nhân quyền cho nhân dân Việt Nam.
Dịp này, Thượng Nghị Sĩ Umberg tuyên bố: “Điều quan trọng là chúng ta không bao giờ quên thảm kịch ‘Black April-Tháng Tư Đen’ và nhận thức được mối quan tâm hàng đầu hiện nay của những người Mỹ gốc Việt là nhân quyền, tự do tôn giáo, dân chủ, và đấu tranh chống lại nguy cơ đất nước Việt Nam bị ngoại bang xâm lược.”
Cách đây mấy năm, nhân tưởng niệm 41 năm ngày Việt Nam Cộng Hòa, biểu tượng của nền tự do, dân chủ và tính nhân bản của con người, sụp đổ trước đoàn quân xâm lược của Cộng Sản Bắc Việt, một số tác giả cho rằng thế giới đang ngày càng bất an hơn, thế giới còn gian dối hơn, nham hiểm hơn, phản phúc hơn, vô liêm sỉ hơn, vô thần hơn, ham mê vật chất hơn, và vô đạo đức hơn.
Một lý do đơn giản là sự phản bội “vĩ đại” của thế giới – không riêng gì Hoa Kỳ là nước triệt để theo thực dụng chủ nghĩa – đối với Việt Nam Cộng Hòa đã là nguồn cảm hứng vô song cho cái Ác tiến lên giữa lúc cái Thiện đang ngày càng co rúm lại trên đường rơi xuống vực thẳm của hư không.
Tình trạng tồi tệ này của thế giới ngày nay đang được nhận thấy rõ ràng với sự ra đời của tổ chức khủng bố ISIS thuộc Nhà Nước Hồi Giáo (Islamic Caliphate), các hoạt động thủ đắc võ khí nguyên tử, gây bất an và tạo mầm mống xung đột tại vùng Trung Đông của Cộng Hòa Hồi Giáo Iran.
Việc Liên Bang Nga của Vladimir Putin ngang nhiên đưa quân vào uy hiếp thủ đô Tbilisi của Georgia để yểm trợ cho tỉnh South Ossetia ly khai khỏi nước này, việc Liên Bang Nga cưỡng chiếm và sáp nhập bán đảo Crimea của Ukraine đồng thời đưa nhân sự và vũ khí vào yểm trợ cho vùng Donbass (Đông Ukraine) ly khai.
Hành động ngang ngược của Trung Cộng từ việc bành trướng lãnh thổ trên Biển Đông và hiếp đáp các quốc gia nghèo trong sáng kiến Vành Đai và Con Đường (Belt and Road Initiative) cho tới hành động do thám để phá hoại an ninh thế giới của tập đoàn viễn thông Hoa Vi (Huawei), kế hoạch phát triển bất hợp pháp võ khí nguyên tử và hỏa tiễn đạn đạo của Bắc Hàn nhằm đe dọa an ninh của Nam Hàn, Nhật Bản và cả Hoa Kỳ.
Cuộc thanh trừng và đàn áp không nương tay phe đối lập và nhóm người Kurds thiểu số trong nước của chính quyền Tayyiv Erdogan tại Thổ Nhĩ Kỳ, hành động bỏ đói và đàn áp dân chúng của chính quyền Nicolás Maduro tại Venezuela, và ngay cả tình trạng chia rẽ vì bè phái chưa từng thấy trong lịch sử của nước Mỹ trước và sau cuộc bầu cử tại Hoa Kỳ hồi năm 2016, dẫn đến việc tỷ phú Donald Trump trở thành vị tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ.
Thay lời kết
Tình trạng tồi tệ này của thế giới ngày nay phát sinh từ thái độ hèn nhát và hùa theo “công lý kẻ chiến thắng” (“victor’s justice”) của quốc tế trước cái Ác sau khi miền Nam Việt Nam rơi vào tay quân Cộng Sản, khởi đầu từ sự thể cộng đồng thế giới đã dửng dưng đứng nhìn Cộng Sản Bắc Việt trắng trợn xé bỏ Hiệp Định Paris 1973 lập lại hòa bình tại Việt Nam (Agreement on Ending the War and Restoring Peace in Viet Nam).
Việc này có chữ ký của bốn thành phần lâm chiến là Hoa Kỳ, Việt Nam Cộng Hòa, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, và có sự bảo đảm của các cường quốc trong Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc – khi họ xua quân đánh chiếm Miền Nam Việt Nam, làm tan vỡ niềm tin của nhân loại vào công lý và hòa bình và mở rộng cánh cửa cho kẻ mạnh dùng những phương tiện tàn ác để hà hiếp kẻ yếu trong tương lai.
Cái gì là nguyên nhân gây ra tình trạng bi thảm này của thế giới ngày nay? Xin thưa: đó là chủ nghĩa vật chất (materialism), kẻ hiện đang thay thế Ông Trời ngự trị thế gian này: Đồng tiền là Tiên, là Phật…
Chủ nghĩa vật chất đã có từ lâu chứ chẳng mới lạ gì, được nhìn thấy rõ nét qua cuộc cách mạng khoa học và kỹ nghệ cùng công cuộc phát triển thương mại quốc tế từ hồi thế kỷ 18 tại các nước Tây phương.
Điều này dẫn đến chủ nghĩa thực dân và chế độ thuộc địa tại Phi Châu, Nam Mỹ, và Á Châu, tạo cơ hội cho liệt cường Âu Mỹ xúm lại xâu xé nước Trung Hoa cổ hủ hồi thế kỷ 19, giúp quân đội Thiên Hoàng của Đế Quốc Nhật tấn công và chiếm đóng các quốc gia vùng Đông Bắc và Đông Nam Á và quân đội Đức Quốc Xã tiến hành cuộc xâm lược các quốc gia Âu Châu và Bắc Phi, châm ngòi cho Thế Chiến Thứ Hai (1939-1945).
Và chủ nghĩa vật chất ngày càng phát triển không có gì cưỡng nổi nhờ sự lớn mạnh của chủ nghĩa tư bản và chủ nghĩa Cộng Sản, để rồi trở thành cùng đích của hai chủ nghĩa đối nghịch nhau đó.
Các biến cố như sự ra đời của “ý thức hệ thập niên 1960” cổ võ cho nếp sống tự do buông thả và hưởng thụ của giới trẻ thế giới, tâm trạng sống cuồng, sống vội của con người trong cuộc Chiến Tranh Việt Nam, chiến lược đầu tư tiền bạc vào các quốc gia Cộng Sản như Trung Quốc và Việt Nam té ra chỉ tạo thêm nanh vuốt cho các chế độ độc tài, phi nhân đó thay vì thúc đẩy họ tiến lên con đường dân chủ hóa. Và đặc biệt là sự trỗi dậy đáng sợ về mặt kinh tế, khoa học-kỹ thuật và quân sự của Trung Quốc, tất cả chỉ là hậu quả của một thế giới say mê chủ nghĩa vật chất.
Khi nước Mỹ dưới thời các Tổng Thống Bill Clinton, George W. Bush và Barack Obama ngoảnh mặt làm ngơ hoặc âm thầm khuyến khích để cho các công ty thương mại Mỹ bán đứt những kỹ thuật tân tiến và vô giá của họ cho Trung Cộng nhằm đổi lấy mối lợi được xâm nhập vào thị trường khổng lồ hàng tỷ người tại Hoa Lục thì chuyện này là do chủ nghịa vật chất xúi giục.
Khi các quốc gia như Tích Lan (Sri Lanka), Djibouti, Thổ Nhĩ Kỳ hay Ý tham gia vào sáng kiến Vành Đai và Con Đường của Trung Cộng thì cũng là do chủ nghĩa vật chất thôi thúc, và khi một số nước, kể cả các đồng minh của Mỹ, sẵn sàng đánh đổi an ninh quốc gia để có được kỹ thuật viễn thông 5G do tập đoàn Hoa Vi cung cấp thì đó cũng chính là vì họ bị chủ nghĩa vật chất sai khiến.
Trông người lại ngẫm đến ta. Bốn mươi bốn năm sau ngày Việt Nam Cộng Hòa bị thôn tính, chính quyền Cộng Sản Việt Nam ngày càng tham nhũng, bóc lột dân chúng nhiều hơn, và còn tùy thuộc kinh tế nặng nề hơn vào các đồng chí của họ tại Bắc Kinh, thậm chí đang mang thân phận của một con cá bé bỏng, tội nghiệp, ra sức dẫy dụa một cách tuyệt vọng trên chiếc thớt thịt tanh hôi của Trung Cộng.
Bao giờ đến lượt Hoa Kỳ đây giữa bối cảnh chính siêu cường này đang bị phân hóa đến cùng cực trong khi giới tư bản đỏ cùng các gián điệp của Trung Cộng đang nỗ lực xâm nhập vào guồng máy kinh tế và quốc phòng đầy những kẽ hở của Mỹ? Tất cả cũng chỉ vì chủ nghĩa vật chất mà ra.
Vann Phan
0 comments