Đồng Tâm đau thương
RFA blog
Chủ Nhật, 01/12/2020 - 12:54
Chủ Nhật, 01/12/2020 - 12:54
NGUYỄN TƯỜNG THỤY
Chiến dịch tìm diệt
Vụ thảm sát ở Đồng Tâm ngày 9/1/2012 vượt qua tất cả trí tưởng tượng của mọi người dù là phong phú đến mấy. Không ai có thể ngờ rằng, nhà cầm quyền dám làm một chuyện tày đình như vậy. Độ ngang ngược, trắng trợn và ngang nhiên vi phạm pháp luật là chưa từng có.
Thông điệp của họ là dùng sức mạnh của quân số và vụ khí đè bẹp mọi sự phản kháng, bất chấp sự phản kháng ấy có phù hợp với pháp luật hay không.
Họ gọi những người dân tự vệ là những kẻ chống người thi hành công vụ. Vậy công vụ nào ở đây?
Là cưỡng chế khu 59 héc ta Đồng Sênh ư?
Cưỡng chế là phải có người thi công, có người chống lại và nhiệm vụ của lực lượng cưỡng chế là vô hiệu hóa sự chống lại từ phía người bị cưỡng chế. Sự việc phải xảy ra ở khu đất bị cưỡng chế. Nhưng trên thực tế thì không có chuyện người dân Đồng Tâm có mặt ở khu vực ấy vào lúc 3, 4 giờ sáng mà là họ đang trong giấc ngủ say. Vì không phải là cuộc cưỡng chế nên điều luật “Không thực hiện cưỡng chế đất đai từ 22 giờ đến 6 giờ” là chưa cần thiết phải nêu ra ở đây. Cưỡng chế mà dùng tới một lực lượng hùng hậu như đi đánh chiếm một quốc gia. Lực lượng này là bao nhiêu? Có thông tin 1 nghìn , 3 nghìn và có cả thông tin tới 9 nghìn quân. Không ai xác minh được con số đúng ngoài chính những người tổ chức. Mà nếu họ công bố đi chăng nữa thì mấy ai cho rằng con số ấy là chính xác.
Nó là cuộc tấn công vào nhân dân Đồng Tâm.
Cái gọi là “cưỡng chế” không xảy ra ở hiện trường thi công mà ở thôn Hoành. Lực lượng được gọi là “cưỡng chế” tấn công vào thẳng thôn Hoành lùng sục mà mục tiêu trước hết là nhà Cụ Lê Đình Kình và chết chóc đã xảy ra ở đây. Đạn nổ, lửa cháy náo loạn cả một làng quê khi trời còn đang chìm vào bóng đêm. Chúng đến tận từng nhà gọi hàng. Nhà Cụ Lê Đình Kình bị phá, Cụ bị giết, con cháu Cụ bị trọng thương và bị bắt đi cùng nhiều người khác, hiện giờ chưa biết sống chết ra sao.
Cuộc hành quân khổng lồ tới Đồng Tâm với hàng nghìn quân và phương tiện, vũ khí, khí tài đêm ấy là nhằm tấn công người dân Đồng Tâm chứ không phải phục vụ cho cưỡng chế đất đai. Đó là chiến dịch tìm diệt.
Bưng bít sự thật
Tôi dám chắc tất cả những người tổ chức cuộc tấn công nhằm vào nhân dân Đồng Tâm đều biết sự phi lý và phi pháp của nó. Nếu đàng hoàng, chính đáng thì tại sao công an phải canh chặn những người mà họ cho rằng có thể sẽ đi Đồng Tâm từ nhiều ngày trước và cho đến tận bây giờ? Sao không để cho ai muốn thì cứ đến tận nơi, tìm hiểu và phản ánh sự thật. Nếu lẽ phải, chính nghĩa thuộc về phía nhà cầm quyền thì việc gì phải ngăn cản?
Trịnh Bá Phương bị bắt khi đang live stream phỏng vấn người dân Đồng Tâm lúc sự việc đang diễn ra. Bùi Thị Minh Hằng ở tận Vũng Tàu cũng phỏng vấn người dân Đồng Tâm khi Đồng Tâm đang bị tấn công và bị công an xông vào tận nhà bắt đi ngay sau đó
Cho đến bây giờ, hơn 3 ngày sau vụ tấn công vào Đồng Tâm, tất cả những người bị canh vẫn đang trong vòng vây của an ninh và có dấu hiệu ráo riết hơn.
Việc làm đó nhằm mục đích gì, nếu không phải là để bưng bít sự thật?
Một chiến dịch tuyên truyền khổng lồ nhằm lấp liếm tội ác của họ ở Đồng Tâm, cố làm như vụ tấn công này là cưỡng chế đất, là công việc bình thường theo đúng luật pháp, là người dân tấn công họ chứ không phải họ tấn công người dân. Nó thống nhất từ tuyên giáo đến báo chí, từ dư luận viên đến lãnh đạo cao nhất.
Báo chí, truyền hình chỉ thông tin theo nguồn duy nhất là từ Bộ Công an.
Ba cảnh sát cơ động thiệt mạng, chỉ 1 ngày sau đó được Chủ tịch nước huân chương chiến công hạng nhất. Đây là việc làm sốt sắng chưa từng có, vượt qua mọi thủ tục đề nghị, trình duyệt và xem xét. Cùng ngày, Thủ tướng Chính phủ quyết định cấp Bằng Tổ quốc ghi công cho 3 cảnh sát mà họ cho rằng “đã anh dũng hy sinh trong khi làm nhiệm vụ trấn áp tội phạm tại xã Đồng Tâm”. 2 ngày sau, Bộ trưởng công an đã thăng thêm một cấp quân hàm cho họ.
Cũng ngày 11/1, khi đi kiểm tra công tác của ngành công an, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cho họ là là “tấm gương về xả thân bảo vệ đất nước, bảo vệ an ninh quốc gia”. Ông ta “yêu cầu xử lý nghiêm những kẻ chống đối, vi phạm pháp luật”.
Thật là những việc làm phối hợp hết sức nhịp nhàng để tạo dư luận rằng vụ tấn công vào Đồng Tâm là hợp pháp và chính nghĩa, còn nhân dâm Đồng Tâm là những kẻ chống đối cần phải trừng trị.
Còn dư luận viên (mà giới facebooker thường gọi là bò đỏ) thì sao? Cũng chưa bao giờ có chuyện chúng ra quân đồng loạt và đông đến thế. Hàng loạt nick cả cũ và mới lập ào vào các trang đang cố đưa sự thật về Đồng Tâm chửi bới văng tục, viết những lời khả ố, đểu cáng ầm ỹ cả lên. Thầy Đào Tiến Thi than với tôi: “Em không thể xóa kịp còm của chúng”.
Chúng còn lập những nick giả mạo những facebooker nhiều người biết đến rồi đi khắp nới comment bậy bạ, gây nghi kỵ lẫn nhau. nếu bị report thì chúng nhanh chóng lập ra cái khác. Bản thân tôi đã bị giả mạo đến lần thứ 4 gây nên nhiều thắc mắc cho người quen biết. Tôi đã phải nhận những tin nhắn hoặc điện thoại gọi đến quở trách.
Để chứng minh thêm cho nhận định của mình ở trên (“tôi dám chắc tất cả những người tổ chức cuộc tấn công nhằm vào nhân dân Đồng Tâm đều biết sự phi lý và phi pháp của nó”), tôi nhắc lại một chi tiết: Khi họ đưa xác Cụ Kình về ủy ban xã và báo cho người nhà lên nhận, họ bắt người nhà Cụ ký vào biên bản là Cụ chết ở Đồng Sênh và bắt người dân khác cũng xác nhân điều đó. Tất nhiên không ai ký vì thực tế cụ bị bắn tại nhà. Hiểu điều này thật đơn giản: họ muốn cụ Kình chết ở Đồng Sênh để cho rằng, cụ ra đấy chống đối người “thi hành công vụ” rồi công an “lỡ tay làm chết”, chứ không phải quân cướp xông vào nhà bắn.
Họ đang run sợ. Có câu tục ngữ rằng “chưa đánh được người thì mặt đỏ như vang, đánh được người rồi thì mặt vàng như nghệ”.
(Còn tiếp)
12/1/2020